Thomas Harris

Thomas Harris là nhà văn kiêm biên kịch nổi tiếng người Mỹ. Ông cũng chính là tác giả của tiểu thuyết “Sự Im Lặng Của Bầy Cừu”. Tên tuổi Harris gắn liền với series tiểu thuyết kinh dị về nhân vật nổi tiếng nhất của ông – Hannibal Lecter. Lecter đứng thứ tám trong danh sách 100 nhân vật tuyệt vời nhất trong hai thập kỷ từ 1990 tới 2010 do Entertainment Weekly bầu chọn và đứng đầu danh sách 100 nhân vật phản diện do Viện Phim Mỹ bầu chọn.
Tất cả các tác phẩm của Harris đều được chuyển thể thành phim, và nổi bật nhất là bộ phim “Sự im lặng của bầy cừu”, một trong ba bộ phim trong lịch sử Giải thưởng Viện Hàn lâm càn quét về cả năm tượng vàng Oscar cho các hạng mục quan trọng nhất.

 

Báo chí nói về Thomas Harris

Liên hệ tác giả:

Các sách của Thomas Harris

  • Series về Hannibal:
  1. Rồng Đỏ
  2. Sự im lặng của bầy cừu
  3. Hannibal và những ngày run rẩy bắt đầu
  4. Hannibal Trỗi Dậy
  • Cari Mora
  • Black Sunday

Review “Sự Im Lặng Của Bầy Cừu”

“Một cuốn tiểu thuyết trinh thám/kinh dị bậc thầy, với lối viết chỉn chu trong từng chi tiết thuộc lĩnh vực chuyên môn, và ngay cả trong sự chỉn chu ấy cũng không hề thiếu sự lôi cuốn, ám ảnh, hồi hộp đến thắt tim trong cuộc chạy đua với tử thần, với tên giết người hàng loạt lột da Buffalo Bill để cứu lấy mạng sống “ngàn cân treo sợi tóc” của một cô gái trẻ.

Xem bộ phim (đoạt tới 5 giải Oscar những hạng mục quan trọng nhất) dựa trên cuốn sách này đã lâu lắm rồi, và hên làm sao là tôi chỉ nhớ được một số chi tiết quan trọng, những cảnh gây ấn tượng, một mặt đủ để không khiến tôi có cảm giác như thể cả cốt truyện đã bị spoiled, mặt khác giúp tôi có sự chuẩn bị sẵn sàng (nhưng hóa ra vẫn không kém phần bất ngờ và thót tim) cho những chi tiết, hành động, sự kiện xảy ra sắp tới trên từng trang sách.

Không phải ngẫu nhiên mà bộ phim dựa trên cuốn tiểu thuyết này lại càn quét hàng loạt các giải thưởng điện ảnh thuộc các hạng mục quan trọng như thế. Bởi “Sự im lặng của bầy cừu” không đơn thuần chỉ là một cuốn tiểu thuyết trinh thám/kinh dị bình thường. Gói gọn trong vỏn vẹn 344 trang bản dịch tiếng Việt của Nhã Nam là cả một hệ thống những nhân vật từ thiên tài, bình thường đến điên loạn, mỗi người đều mang đến bàn cờ đấu trí cân não sự thông minh, tham vọng và uẩn ức ẩn giấu sâu trong tâm khảm mình, mà nổi bật là sự đấu trí giữa hai đối thủ Clarice Starling và tên bác sĩ tâm thần ăn thịt người khét tiếng Hannibal Lecter với cái nhìn xuyên thấu tâm can người khác. Đó là cuộc đấu trí mà một nước cờ sai có thể khiến một người phải mất mạng; là cuộc đấu trí không chỉ giữa hai bộ não, hai tính cách đối nghịch nhau mà còn giữa Hannibal Lecter và sự can thiệp của những quân bài thấm đẫm màu sắc chính trị, tham vọng tột bậc của con người. Để rồi khi ván cờ tưởng chừng không có hồi kết đó trôi dần về những phút cuối, khi mà trí thông minh và khả năng tiềm tàng trong một cảnh sát điều tra tương lai Clarice Starling được bộc lộ hoàn toàn, thì cũng là lúc tác giả Thomas Harris đưa ra những nước cờ khôn ngoan cuối cùng của riêng mình, níu giữ trái tim và tâm trí người đọc trong sự hồi hộp, đếm ngược đến từng khoảnh khắc cuối cùng để cứu cho được con tin Catherine, nuôi dưỡng và đẩy lên đến tận cùng bầu không khí ám ảnh, thúc giục đã trở thành thương hiệu cho cuốn tiểu thuyết nổi tiếng này ngay từ đầu khi thân phận thực sự của kẻ sát nhân điên loạn được tiết lộ.

Đọc để hiểu thêm vì sao cuốn sách lại có tên là “Sự im lặng của bầy cừu”, cũng như lý do vì sao hình ảnh con bướm đêm mang với hoa văn đầu lâu trên thân luôn là hình ảnh gắn chặt với quyển sách và cả bộ phim nổi tiếng. Hannibal Lecter thì ôi thôi, luôn bệnh hoạn mà thông minh đến không ngờ. Còn tên giết người Buffalo Bill thì biến thái khỏi nói, đúng kiểu kẻ sát nhân tôi thích khi đụng tới thể loại truyện trinh thám :))” – Nhi Nguyên (Goodreads)

“Đỉnh cao hơn Rồng đỏ là chắc, tuy nhiên, nhân vật phản diện chính ở quyển này lại không phải ông Da mà có vẻ là bác sĩ Hannibal nhiều hơn. Clarire còn non quá, cô bị bác sĩ xoay như chong chóng, chỉ nhìn được những gì hắn muốn cô nhìn, chỉ nghe được những gì hắn muốn cô nghe. Cô còn kém hơn cả Will Graham nhiều lắm.
Tôi đọc không ít truyện trinh thám hình sự và kể cả khoa học viễn tưởng, nhưng cái cách mà bác sĩ Hannibal suy nghĩ và liên tưởng, thật sự làm tôi phải kinh hãi, cái quái gì ở trong đầu con quái vật này, nó không bị thôi thúc bởi thất tông tội của con người, nó chỉ sợ mỗi buồn chán.
Nhưng giết chóc chỉ để cho vui, lại có gì đó rất giống con người, thôi chấp nhận đi, trên quả đất này còn quái loài nào thấy khoái lạc khi sát sinh như chúng ta.” – Nguyen Minh Hieu

“Các đoạn hội thoại giữa Hannibal Lecter là Clarice Starling thật sự đỉnh cao. Clarice hay Crawford rất thông minh, nhưng Lecter ở trình độ khác từ khả năng đọc vị, khả năng kiểm soát, độ nham hiểm, sự tàn bạo. Cuộc truy bắt Buffalo Bill từ đầu đến cuối chỉ để làm nền cho nhân vật phản diện chính Lecter mà thôi.
Tuy cốt truyện khá biến thái và kinh dị nhưng mình vẫn cảm giác quen quen, chắc do classic quá nên được remake khá nhiều trong các tác phẩm điện ảnh.
Nhưng bản dịch tiếng Việt mình thấy khá tệ, kiến thức hình sự thấy khá ổn nhưng các cảnh hành động hay tả cảnh vật thì khá chán, với việc spoil thân phận thật của Bill từ giữa truyện làm cho đoạn sau giảm phần hấp dẫn hẳn.” – Việt Bùi (Goodreads)

“Chưa đủ hồi hộp của dòng trinh thám
Chưa đủ rùng rợn của dòng kinh dị
Sự điên của Hannibal Lecter xứng đáng thêm 1 sao.” – Weelue (Goodreads)

Tìm hiểu thêm về sách tại Tiki hoặc Shopee

Review “Rồng Đỏ”

“hực sự “Rồng đỏ” không hay bằng “Sự im lặng của bầy cừu”; nó không có được sự lưu loát tuyệt đối trong mạch truyện. Bên cạnh đó, việc diễn đạt các chi tiết nhiều khi còn quá dài dòng, khó hiểu, khiến tôi phải đọc đi đọc lại một đoạn nhiều lần mới có thể nắm được ý tác giả muốn nói gì (không biết có phải do Nhã Nam dịch chưa thoát hết ý, chưa làm bật lên được tinh hoa của bản truyện gốc hay không…). Và nhất là, à nếu ai muốn được chứng kiến sự thông minh sắc lạnh đến mức rợn người mà thu hút khó cưỡng của bác sĩ tâm thần Hannibal Lector trứ danh, chắc hẳn sẽ cảm thấy khá thất vọng khi đọc cuốn tiểu thuyết này, bởi sân khấu chính không phải dành cho ông, mà là dành cho Will Graham cùng tên sát nhân đáng sợ. Thế nhưng, “Rồng Đỏ” – tác phẩm khởi nguồn cho di sản tội ác của Hannibal Lector – thực sự vẫn là một cuốn trinh thám – kinh dị xuất sắc. Sự xuất sắc ấy nằm ở cái chiều sâu cảm xúc mà tác giả Thomas Harris đã phả vào quá khứ của kẻ sát nhân, gợi nên những trăn trở khôn nguôi trong lòng người đọc: liệu có người sinh ra đã là một tên quái vật, hay chính môi trường sống, hoàn cảnh cùng tác động của những người xung quanh mới tạo nên thứ nhân tính thú vật như thế này?…

Hiếm có cuốn tiểu thuyết trinh thám nào tôi đã từng đọc có thể khiến tôi thấy nhói đau và muốn khóc như cái cách mà tên sát nhân Rồng Đỏ đã làm. Phơi bày trước mắt tôi là quá khứ của một đứa trẻ thơ bị hắt hủi bởi chính mẹ ruột của mình, một đứa trẻ lớn lên với dị tật ở môi cùng người bà khắc nghiệt, kẻ mà những năm tháng chịu sự bỏ bê, ghẻ lạnh từ người lớn cùng sự thiếu thốn một mái ấm trọn vẹn mà giản đơn đã định hình nên trong hắn một nhân tính mà theo Nhã Nam là “méo mó vừa gây sợ hãi vừa gợi nên những trắc ẩn đau lòng”. Để rồi giữa những tháng ngày thiếu thốn một sự giáo dục chỉn chu cùng tình yêu thương và sự thấu hiểu, hắn dần dần từng bước dấn sâu hơn vào sự mong manh giữa hai thái cực nhân cách khác nhau cùng tồn tại trong người: hắn và Rồng Đỏ, Rồng Đỏ và hắn, cùng sự Biến Đổi mà chỉ có cái chết kinh khủng khiếp của hai gia đình kiểu mẫu của hạnh phúc vào những đêm trăng tròn mới có thể khiến hắn thỏa mãn cái nhân tính xấu xa méo mó ấy của mình.

Đọc “Rồng Đỏ”, đôi khi sợ thật đấy, bởi cái cách hắn đột nhập vào nhà người ta để gây án quá dễ dàng, bởi hình mẫu gia đình trọn vẹn mà hắn lựa chọn làm nạn nhân (giống gia đình mình, ngoại trừ cái chuyện là nhà mình không giàu như nhà của các nạn nhân trong này, bởi thế mà đêm nào trăng sáng, ôm cuốn sách này đọc là y như rằng tưởng tượng ra đủ thứ ^^), và còn bởi cái tính chất tàn ác, đầy biến thái trong cái cách hắn đổi xử với những xác chết máu me hắn đã giết để thỏa mãn sự Biến Đổi của mình. Nhưng đằng sau cái sợ còn là cái gì đó xót xa, xót xa cho một phận người không có cơ hội để làm một con người đích thực. Cái xót xa ấy càng được nhấn mạnh và tô đậm thêm khi tên sát nhân Rồng Đỏ biết rung động vì yêu, nhưng sự rung động ấy, tình cảm con người ấm áp lần đầu tiên hắn cảm nhận được trong cuộc đời ấy vẫn không đủ mạnh để giúp hắn chiến thắng được phần quỷ, phần quái vật bên trong con người mình; không thể giúp hắn chế ngự được nhân cách Rồng Đỏ quỷ quyệt vốn được hắn tôn thờ như một vị thần linh đưa đường chỉ lối. Để rồi khi tưởng chừng như mọi thứ đã đi đến hồi kết, thì bất ngờ lại xảy đến, dọn đường cho những câu cuối của tiểu thuyết trôi đi trước mắt độc giả trong sự suy tư, ngẫm nghĩ, dư âm day dứt khôn nguôi của điều tra viên Will Graham.

Cuốn tiểu thuyết khởi đầu cho loạt truyện về Hannibal Lector quả thật là một sự bất ngờ không thể tượng tượng được. Bất ngờ từ cái cách tác giả quy hồi về quá khứ để cho độc giả thấy từng lát cắt trong cuộc sống là một đứa trẻ của tên sát nhân, cho đến việc tạo nên một sự kiện “đánh úp” cả Will Graham lẫn độc giả, một nút thắt được cột lại và tháo ra chỉ trong vòng vài dòng. Nút thắt ấy tạo nên một cao trào cuối cùng cho câu chuyện, thế nhưng vẫn giữ lại được bầu không khí trăn trở, nghĩ suy, ám ảnh khôn nguôi về một kiếp người kết thúc trong bi kịch, và cả những mạng sống đã bị cướp đi dưới bàn tay của con người bi kịch ấy. Đó là thứ đã định hình cho bản chất của cuốn tiểu thuyết trinh thám – kinh dị này kể từ khi Thomas Harris quyết định ngược dòng quá khứ, phơi bày toàn bộ những mảng màu xám xịt và niềm đau chôn giấu tận sâu bên trong thứ nhân cách méo mó của tên sát nhân mang biệt danh Rồng Đỏ.” – Nhi Nguyên (Goodreads)

“Không thể nào biết được một con người bị chính cha sinh mẹ đẻ ruồng rẫy, sống cùng những người tàn nhẫn và khắc nghiệt có thể nuôi dưỡng những con quỷ trong mình như thế nào. Và càng đáng sợ hơn khi họ gặp phải Lecter, vị bác sĩ của quỷ, người biết cách dùng những lời thầm thì để khiến con quỷ trỗi dậy xé toạc lớp áo sống giả dối quấn quanh người, và khi đó thì con sói đã được thả vào bầy cừu, người chăn chiên đã không còn ở đây, lũ chó chăn cừu thì chưa đủ giỏi để bắt con sói.
Trừ phi chúng cũng phải trở thành sói!
Will Graham là một con chó nhà biết cách suy nghĩ như 1 con sói, thế nhưng anh vẫn thiếu bản năng tự nhiên của sói, nên anh suýt đã thua trong tay Rồng Đỏ (1 con sói thứ thiệt).” – Nguyên Minh Hiếu (Goodreads) 

“Điểm cộng lớn là việc khắc họa và nội tâm của Rồng đỏ, còn lại thì phần đầu vào cái mình k load đc và mấy cái như tìm kiếm hung thủ qua một vài vật dụng có phần hơi vô lí và không được thuyết phục cho lắm.” – Quang Huy (Goodreads)

“Mình thích “Sự im lặng của bầy cừu” hơn quyển này, vì mình thấy nó lột tả con người của Hannibal Lecter nhiều hơn. Rõ ràng đó là 1 nhân vật rất kinh dị, nhưng mình thấy có sự thu hút, vì thông minh. Bên cạnh đó, mình nghĩ có lẽ tác giả hơi có thù với Will Graham :)) mình thấy tội ổng, khổ đủ rồi, cũng xứng đáng có đc hạnh phúc chứ ta? Cứ theo cái guồng truyện đó viết cho ổng đc hạnh phúc cũng ổn mà, đâu có j khiên cưỡng đâu? Vậy mà ko! Lấy hết! Lấy sạch! Tội nghiệp nhân vật quá thể.” – Diễm Trang (Goodreads)

Tìm hiểu thêm về sách tại Tiki hoặc Shopee

 

Như Hiếu

Bấm Facebook để chia sẻ bài viết!