Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) là sáng tác mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nhà văn mời người đọc lên chuyến tàu quay ngược trở lại thăm tuổi thơ và tình bạn dễ thương của 4 bạn nhỏ. Những trò chơi dễ thương thời bé, tính cách thật thà, thẳng thắn một cách thông minh và dại dột, những ước mơ tự do trong lòng… khiến cuốn sách có thể làm các bậc phụ huynh lo lắng rồi thở phào. Không chỉ thích hợp với người đọc trẻ, cuốn sách còn có thể hấp dẫn và thực sự có ích cho người lớn trong quan hệ với con mình.
Tác phẩm đạt giải thưởng văn học Asean 2010.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ đã được chuyển ngữ sang nhiều thứ tiếng như Tiếng Anh, Nhật, Hàn, Thái và phát hành tại nhiều nước thế giới.
“Một câu chuyện ngụ ngôn làm say lòng người lớn và trẻ em. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ sẽ chiếm cảm tình của độc giả Mỹ” (Amazon)
“Tác phẩm đầy mê hoặc này – gợi nhớ đến Hoàng tử bé của Saint-Exupery – đã khắc họa một cách tài tình sự đa cảm của tuổi thơ đối lập với những phi lý của thế giới người lớn” (Publishers Weekly)
Phiên bản đặc biệt kỷ niệm 40 năm ngày thành lập NXB Trẻ được in màu hoàn toàn với những tranh minh họa mới của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường.
Danh sách
Sách được viết bởi tác giả Nguyễn Nhật Ánh.
Nguyễn Nhật Ánh là tên và cũng là bút danh của một nhà văn Việt Nam chuyên viết cho tuổi mới lớn. Ông sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại huyện Thăng Bình, Quảng Nam.
Cuộc đời và sự nghiệp
Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông,…
Năm 13 tuổi ông đăng báo bài thơ đầu tiên. Tác phẩm đầu tiên in thành sách là một tập thơ: Thành phố tháng tư, NXB Tác phẩm mới 1984 (in chung với Lê Thị Kim). Truyện dài đầu tiên của ông là tác phẩm Trước vòng chung kết (NXB Măng Non, 1985). Hai mươi năm trở lại đây, ông tập trung viết văn xuôi, chuyên sáng tác về đề tài thanh thiếu niên.
Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lĩnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995).
Năm 1998 ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất.
Năm 2003, bộ truyện nhiều tập Kính vạn hoa được Trung ương Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao huy chương Vì thế hệ trẻ và được Hội nhà văn Việt Nam trao tặng thưởng. Đến nay ông đã xuất bản gần 100 tác phẩm và từ lâu đã trở thành nhà văn thân thiết của các bạn đọc nhỏ tuổi ở Việt Nam.
Một số sách khác cùng tác giả
- Bàn có năm chỗ ngồi, NXB Trẻ, 1987
- Cô gái đến từ ngày hôm qua, NXB Trẻ, 1989
- Mắt biếc, NXB Trẻ, 1990
- Chú bé rắc rối, NXB Trẻ, 2005
- Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, NXB Trẻ, 2010
- Tôi là Bêtô, NXB Trẻ, 2011
- Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ, NXB Trẻ, 2012
- Ngày xưa có một chuyện tình, NXB Trẻ, 2016
Tổng hợp review sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Review từ Cmeo – Goodreads, 02/2012
“Bẵng một thời gian Chú Ánh mới viết lại, vậy mà không được thích “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Văn bản có phần gửi theo thời gian, cứ ngỡ nét hóm hỉnh ngày nào, cái gì cũng thấy nhẹ nhàng, nhưng thật buồn vì tất cả đã nhuốm màu thời gian.”
Review từ Ngọc Anh – Goodreads, 02/2014
“Mỗi lần đọc đến cuối chương và cuối bài thơ của sách, mình không cầm lại được nước mắt. Tuổi thơ quá đẹp mà mình luôn muốn quay về với nó, sống với nó thêm 1 lần nữa.”
Review từ Cây.- Goodreads, 06/2015
“Tôi đã có một cuộc tranh luận nội bộ dài năm phút với bản thân trước khi xem lại cuốn sách này vì tôi đã đọc tác phẩm đã dịch (cuốn sách nguyên bản bằng tiếng Việt) và tôi có cảm xúc lẫn lộn về cuốn sách.
Tôi tự hỏi không biết lý do tôi không thích cuốn sách là vì nội dung hay vì cách dịch nội dung gốc.
Với Người đàn ông có đôi mắt tổng hợp , bản dịch có vẻ khá đúng, tất nhiên, một số tự do được thực hiện vì mục đích gắn kết …
Tất nhiên, tôi biết tiếng phổ thông tốt hơn nhiều so với tôi biết tiếng Việt, và khi đọc cuốn sách này, tôi chỉ có thể dịch những phần nhỏ mà tôi có thể sang tiếng Việt. Vì vậy, tôi không thể nói về độ chính xác của bản dịch cho cả từ ngữ và văn hóa …
Nhưng với cuốn sách này, nó có vẻ hơi rời rạc ở các phần nhưng lại hoàn toàn quyến rũ ở những phần khác.
Mặc dù tôi biết cuốn sách được viết như một sự trầm ngâm hoặc khúc mắc về sự suy ngẫm của một người đàn ông về thời thơ ấu, và do đó tôi mong đợi một số văn bản nhiều tập, cuốn sách dường như THỰC SỰ quá thiếu mạch lạc ở một số phần. Tôi tự hỏi có phải vì, như tôi đã đọc trong một số bài đánh giá ở nơi khác, phiên bản đã dịch đã loại bỏ và thêm một số phần hay không.
À, dù là gì đi nữa, tôi đoán tôi sẽ chỉ tìm hiểu nếu và khi tôi đọc cuốn sách gốc tiếng Việt. Điều đó có thể mất một thời gian vì trình độ tiếng Việt của tôi có thể được ví như một đứa trẻ năm tuổi.”
Review từ Glassy Pizza Fingers – Goodreads, 01/2016
“Tôi đã đọc cuốn sách này bằng tiếng Việt khoảng 5 hoặc 6 năm trở lại đây, khi tôi lần đầu tiên đến Mỹ, tôi nhớ mang cuốn sách này từ Việt Nam như một món quà từ người chị họ của tôi, người mà tôi gọi là chị gái. Đây là một cuốn sách rất đáng yêu của Nguyễn Nhật Ánh; anh ấy đã nắm bắt rất tốt cuộc sống dễ gần và thú vị của nhiều trẻ em Việt Nam, và tất nhiên, cuốn sách này không phải viết cho trẻ em, thay vào đó, nó dành cho những người lớn muốn một vé trở về tuổi thơ, một chuyến đi xuôi ngược dòng ký ức. Cuốn sách này phục vụ mục đích đó rất tốt; nó có nhịp độ nhanh, dễ đọc, nhẹ nhàng. Giọng văn đặc trưng của miền Nam, rất chân phương, sống động, hồn nhiên vô cùng, nhưng thật không may, tất cả những điều này, bao gồm cả sự kỳ quặc, đã bị mất đi trong quá trình dịch. Tôi không có được cảm giác thích thú như khi đọc phiên bản tiếng Anh.”
Review từ Hà Khuất – Goodreads, 03/2019
“Khá may mắn vì đã đọc cuốn này theo recommend của các bạn, và công nhận quyển này đúng như tên luôn… Cho bạn bước lên chuyến tàu tuổi thơ mà không có người soát vé, được trở về thời vô lo vô nghĩ, thời của những “hạt bụi kim cương”. Mình thấy cuốn này ngắn một cách cực thông minh, viết cho “những người đã từng là trẻ em” nên hầu như trang sách nào cũng có những đoạn cực sâu sắc và đáng suy ngẫm về thế giới của người lớn, nhưng đến cuối truyện bác vẫn khéo léo viết sao cho đây không phải là một cuốn “kể tội người lớn”, mà cảm giác giống như là tấm gương để người lớn, thông qua tấm vé về tuổi thơ, soi chiếu lại xem liệu con người phiên bản “lớn” của mình có phải là phiên bản mình hồi bé muốn trở thành không. Mình cho truyện này 3.5/5, vẫn là một cuốn mình thấy hay, nên đọc, nhưng không quá xuất sắc vì nhiều đoạn chuyển mạch của bác mình thấy còn hơi gượng, căn bản chắc tại vẫn không vượt được cuốn Mắt biếc trong lòng mình ^^ Thế nhưng mình vẫn THÍCH VÀ KHUYÊN ĐỌC cuốn này nha ^^ Vẫn ngòi bút dí dỏm thân thuộc nh thấm đẫm triết lí của bác luôn <3.”
Review từ Triết Đình – Goodreads, 08/2020
“Mình đã mua cuốn sách này hơn một năm mà mới đọc được 20-30 lần thì mình đã gần như quyết định được nó cho đến giờ. Hôm nay, sau khi đọc xong, thật sự là nó không đáng bị mình “ghẻ lạnh” như vậy 🙂
Một cuốn sách cực kỳ hoài niệm qua các mặt truyện đối lập – trẻ em và người lớn.
Với các trang sách về trẻ em. Bác Ánh đã mô tả chi tiết những hoạt động vui chơi của lũ trẻ thời xưa. Với giọng văn tài tình và dí dỏm thì thật sự các sách này rất xuất sắc và rất thu hút người đọc.
Còn lại người lớn, thì bác học như viết trầm đi và triết nhiều hơn nhưng bác vẫn không quên đơn giản hóa chúng ta theo “cách của người lớn” giúp ta thử nghiệm về đời sống, công việc, tình yêu và hoài niệm that code as we were lost. Đây là những trang sách theo mình, không xuất sắc bằng nhưng vẫn rất nhiều ý kiến hay và gợi ý về cái “thế giới người lớn”.
This book true book as name. Nó chính là một cái vé về tuổi thơ qua hai con mắt đối nghịch nhau.
“Tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em.
Tôi viết cho những ai từng là trẻ em.”
Một câu nói mà sau khi gấp sách lại mình vẫn phải suy nghĩ. Liệu chúng ta phải lớn lên quá nhanh hơn chúng ta tưởng và bước vào thế giới đầy tính tính và cạm bẫy của người lớn bỏ qua cái “vương quốc” đầy huy hoàng và tươi đẹp của nó thì chúng ta sẽ thấy có thể nào?
Một siêu ngắn sách. Chỉ hơn 30p là có thể hoàn thành, mọi người hãy đọc để làm mới cái đầu đang toàn lo toan trong mùa virus này của mọi người nhé.”
Review từ Thị Lệ Đen – Goodreads, 12/2021
“Tại sao mình cứ đọc cuốn sách như thế này khi mình còn nhỏ vậy? Không thích hợp chút nào !!!
Lần đầu tiên mình đọc cuốn sách này là năm mình học lớp 6. Lúc đó mình vẫn còn chìm trong tuổi thơ tươi đẹp (mới 12 tuổi, chưa đến tuổi teen nữa) nên làm sao hiểu được tuổi thơ đẹp và đáng tiếc đến mức nào. Giờ đây, khi đã chạm mốc 25 tuổi, khi tuổi thơ cũng đã quá xa rồi, mình mới làm đẹp được cuốn sách này. Từ một đứa trẻ biết ghét cay đắng “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” vì “nhạt nhẽo, vô vị” “không hiểu gì cả”, mình vừa khóc vừa khóc vì nhớ lại những khoảnh khắc đẹp trong tuổi thơ của chính mình.
Từ bài thơ “Vé đi tuổi thơ” của nhà thơ Nga Robert Rozhdestvensky, bác Ánh có một ý tưởng tuyệt vời viết nên cuốn sách giải quyết năm 2010. Tôi thấy cá khi đọc nó, ai cũng ngẫm nghĩ và tiếc nuối. thơ ấu của chính mình, với những trò nghịch dại, những người bạn cùng chơi với nhau, những hương vị hồi đó, những người ngủ không thoát khỏi cơn sốt. Không chỉ những kỷ niệm tuổi thơ được nhắc lại, bác Ánh cũng lồng ghép những suy nghĩ sâu sắc về sự khác biệt giữa thế giới người lớn và trẻ nhỏ. Read the big world only. Sống thật buồn.
Cơ mà không hiểu sao mình ghét mấy cái đám nhỏ này dã man =)) mấy trò chơi mà họ vẽ ra thật sự của mình vl. Hay tại mình lớn rồi ahuhu.
Rate: 3,75 / 5, chẳng biết đánh giá gì cả, đọc xong chỉ biết cười thật buồn nhìn lại cuộn phim tuổi thơ ngày càng kỹ. Mình và những người thân hồi đó đều đã trở thành người lớn rồi. Không có khi nào có thể ngồi cạnh nhau bên bờ sông, ném đá thi xem ai nhảy nhiều bước, cùng chơi tìm kiếm, ăn trộm cà chua, leo cây hàng xóm, đi chơi khắp phố đêm giao thừa. nhạnh những người khác bỏ đi với niềm vui sướng. Những ngày đó, giờ đâu mất rồi?”
Trên đây là thông tin sơ lược và review của một số bạn đọc về sách Sài Gòn khâu lại mảnh thời gian.
Nếu bạn muốn xem thêm thông tin chi tiết, hoặc đặt mua sách, bạn có thể ghé thăm Tiki theo link ở đây hoặc Kim Đồng theo link ở đây.
Tổng hợp bởi Nguyễn Hằng.